Banzan – Vùng trời kỷ niệm
“ Chị ơi! Học hai năm ở STUT chị nhớ nhất là chỗ mô?...
Chị nhớ nhất là những ngày học như điên dại ở thư viện và những giây phút thật vui vẻ khi ngồi ở vườn Banzan…”
Banzan đi vào ký ức của nó từ câu chuyện tâm sự và chia sẽ kinh nghiệm học tập với chị bạn đồng nghiệp cùng trường. Vẫn nhớ như in ngày đầu tiên bỡ ngỡ bước chân qua STUT, vì tò mò hay vì điều gì đó, nó cùng hai người bạn đi thăm vườn Banzan đầu tiên. Những đám cỏ xanh mướt, những cây cổ thụ rậm rạp cổ kính, những hàng ghế xinh xinh độc đáo được làm từ những thân cây, nó không quên bước lên bục của một cái bàn làm bằng gỗ, ra dáng một người đang thuyết trình tại hội nghị….Và ắc hẳn không thể bỏ qua chương trình làm dáng trước ống kính….Đó là những hình ảnh mộc mạc, giản dị đầu tiên nó nhớ về Banzan.
*****
“Tối ni 7h tập trung ở vườn Banzan để tham gia 2-9 và giới thiệu sinh viên mới nghe”. Háo hức, xúng xính…anh chị em tụ tập vui chơi. Giới thiệu nhau, hát hò rồi cùng nhau nướng thịt uống bia….trước lạ sau quen, tiếng cười nói giòn giả, râm ran đến tận đêm khuya. Sau chuỗi ngày lặng lẽ. rồi banzan lại reo hò, từng bừng cùng tiếng hò hét, rộn ràng của anh chị em STUT dịp 20 tháng 10 và ra mắt ban chấp hành mới…
*****
Banzan lại lần nữa chứng kiến cà nhả STUT chia nhau từng hộp cơm, chén trà sau chuỗi ngày vất vả vật lộn với trại, múa hát và công tác chuẩn bị cho lễ hội văn hóa. Rồi tiếng hò hét inh ỏi cùng ông già Banzan sau những trận giao lưu bóng đá, rồi những tối anh chị em quây quần tổ chức sinh nhật cho nhau ấm áp trong vòng tay của Banzan… Kỷ niệm lại thêm kỷ niệm, Banzan đã trở thành nơi quá quen thuộc với gia đình STUT.
*****
Banzan dễ đi vào lòng người bởi nó không lớn nhưng không quá nhỏ, không quá cổ kính nhưng cũng không chói chang. Banzan có sự tươi trẻ của mùa xuân, nhiệt huyết của mùa hè, thơ mộng khi thu sang và se sắt khi đông về.
*****
Và với nó, nặng lòng với Banzan hơn vì anh. Bửa cơm đầu tiên anh nấu cho nó ăn ấm áp trong lòng Banzan. Ăn cơm ở Banzan đã trở thành một thói quen, một sở thích không chỉ của nó và anh, mà còn là của những “nhà” khác nữa. Cuối tuần là các nhà tụ tập nhau về Banzan ăn cơm, vẫn nhớ lúc chạy qua chạy về xin tí mắm, vài miếng giấy, tiếng cười nói thì thầm, khúc khích hạnh phúc và ấm áp biết bao. Sáng thứ bảy chủ nhật hai đứa lại rủ nhau ra Banzan nhâm nhi café nghe nhạc, hít thở không khí trong lành. Nhìn từng giọt café rơi, thầm ước sẽ có 1 Việt café ở Banzan, ước mơ vẫn còn đó, Banzan vẫn đó, nhưng chỉ còn lại mình nó.
*****
Chiều nay gió đông về, tiết trời se se lạnh, nó lang thang trong trường, ghé qua Banzan nghỉ chân, vẫn hàng ghế đó, khoảng sân đó, nó thấy hình ảnh anh và nó nhồm nhoàm miếng bánh ăn chiều trước khi anh hay nó đi làm. Dù đông có lạnh, gió có lớn, chỉ cần được ngồi bên nhau nhấm nháp miếng bánh kẹp nóng hổi, ấm áp biết bao…
…lòng thoáng buồn khi tiếc nhớ những ngày tháng không thể quay trở lại,
…..nhưng sẽ mỉm cười với những ấm áp, hạnh phúc hoặc đôi lần trăn trở…
… chút nuối tiếc vì quá ngắn ngủi ở nơi đây…
…và hài lòng vì đã sống cho nhau thật trọn vẹn….
*****
Thầm nghĩ, có nhứng phút giây hạnh phúc đến nhẹ nhàng, cảm nhận và giữ trong tim để tưởng như là mãi mãi. Có một ước mơ nho nhỏ, được tay trong tay anh nhẹ bước trên vùng đất kỷ niệm này, sống lại cảm giác của ngày qua...
4 comments:
Vườn Banzan cũng là nơi cho các hoạt động tập thể chứ không phải chỉ là thiên đường tình yêu đâu. Cảm ơn Cindy vì bài viết hay!!! (Phong)
Banzan - nơi chia sẽ từng chai bia, điếu thuốc. Làm một ly cho ấm áp đông về, rít một hơi thật sâu cho thắm tình băng hữu. he he... Sẽ nhớ!
(ĐB)
xie xie bạn Phong. Công nhận là lâu rồi anh chị em không có dịp nướng hịt uống beer ở Banzan, đề nghị làm một trận hoành tráng rồi về tết đê...(Cindy)
còn Banzan có gì hay đối với mình nhỉ?!!
thỉnh thoảng ngồi thẩn thơ bỗng trên cây có mấy em sóc chạy qua, "quái, ở chỗ này mà cũng có sóc nhỉ!" ^__^
lắm khi muốn hoà mình với thiên nhiên thì vác quyển sách ra Banza ngồi
lắm lúc rảnh rỗi đem di động ra thu lại những tiếng chim kêu
cũng có khi cùng anh chị em ra Bazan cà phê cà pháo, chè cháo và tám
riết rồi cũng phát hiện ra ở Banzan có vài góc chụp đẹp, nhất là vào lúc cuối hè chớm sang thu
hơn 1 năm ở trường, thấy nhiều chỗ thú vị, và Banzan thường là điểm đến cho những ý tưởng lãng mạn của mình, những lúc relax kiểu thiên nhiên
nhưng bây giờ, lạnh quá roài, ra thì chỉ sợ trúng gió! heeeeeee.
mình vẫn thích ngồi xem sóc hơn! he he he
Hannah
Post a Comment